Tiểu thuyết Tố Tâm mang một kết cấu đặc sắc, so với các tiểu thuyết cùng thời. Ở đây, khái niệm "kết cấu" được hiểu là sự sắp xếp, tổ chức, xâu chuỗi tất cả bộ phận khác nhau trong tác phẩm theo một hệ thống, một trật tự nhất định.
Tố Tâm . Posted by: idoru. BOOK COMMENTS. 2.8/7 - 69 ratings. Please make a donation to help us pay for hosting cost and keep this website FREE. DONATE. DONATE A BOOK. If you have books published before 1975, please help us preserve South Vietnamese Literature by scanning or donating them to us.
Tiểu luận văn họcTIỂU THUYẾT "TỐ TÂM" CỦA HOÀNG NGỌC PHÁCH TRONG BUỔI ĐẦU HIỆN ĐẠI HÓA VĂN HỌC VIỆT NAMVÕ PHÚC CHÂU1. Tiểu thuyết Tố Tâm trong bối cảnh văn học Việt Nam đầu thế … kiến thức tâm lý học mà khai thác chiều sâu tế vi, phức tạp của tâm hồn con
NHỮNG ĐỀ XUẤT PHÁT TRIỂN Những người Số 4 cần phát triển ba yếu tố quan trọng sau: thư giãn, áp dụng các bài học về tâm trí, và phát triển trực giác. Thư giãn là một cách quan trọng để buông bỏ bớt những gánh lo về vật chất, và cả những mối dây liên quan chuyện
Đã gần 100 năm trôi qua kể từ ngày đầu tiên tiểu thuyết Tố Tâm ra đời, chuyện người khen kẻ chê âu cũng là lẽ thường tình. Dẫu vậy, Tố Tâm vẫn là một cái tên sáng trong nền văn học Việt Nam hiện đại. Là viên đá lót đường cho một thế hệ văn nhân mới, cuốn
Tố Tâm kể về cuộc tình của đôi trai tài gái sắc Đạm Thủy và Tố Tâm. Tình yêu của họ thuần yêu đương trong sáng, không lồng ghép các vấn đề xã hội, không pha tính sắc dục. Câu chuyện lấy bối cảnh xã hội Việt Nam đầu thế kỷ 20, khi thanh niên bắt đầu được tự do yêu đương, nhưng vẫn có ràng buộc của ý thức hệ phong kiến, với luân lý gia phong. Bởi thế, mối tình giữa
Đây là một kiệt tác của tiểu thuyết tâm lý" - Matsuura Hisaki, một thành viên của hội đồng tuyển chọn, nhận xét về cuốn sách. Ở Việt Nam, nhiều tiểu thuyết đoạt giải thưởng Akutagawa đã được xuất bản: Ngày đẹp trời để cô đơn của Aoyama Nanae (giành giải
DNnuu. Tố tâm QUYỂN TỐ TÂM RA ĐỜI Quyển tiều thuyết TỐ TÂM ra đời cũng là một việc ngẫu nhiên nghĩa là chưa đinh thời kỳ xuất bản mà xuất bản. Nguyên lúc ông Song An còn ở trường Cao Đẳng Sư phạm, ông thường cùng tôi đàm luận về luân lý giáo dục theo tân học ngày nay. Ông hay đưa tôi xem những điều ông đã sao tập được lúc ông viết quyển tiểu thuyết TỐ TÂM này đưa tôi đọc, tôi cũng phục cái tài trước thuật của ông và biểu đồng tình một vài vấn đề ông phân giải. Tôi khuyên ông đưa đăng vào tập ký yếu của hội Cao đẳng Ái hữu để các bạn cùng bình phẩm, vì trước khi đem in đã nhiều người xem và cũng đồng ý như tôi vậy. Nhưng tác giả vẫn có ý ngần ngại, một là ông không muốn xuất bản tiểu thuyết như ta thường thấy hằng ngày, hai là ông cho rằng quyển TỐ TÂM ra đời khi sớm quá, lại viết theo một lối mới, ta chưa từng xem quen, tất có người hiểu nhầm thì cái hay chưa thấy đâu đã thấy cái dở. Ông xưa nay viết văn thường hay cẩn thận về những điều đó. Về sau bởi những lời quả quyết của các bạn mà ông thuận đem đăng, nhưng tập ký yếu mấy lâu nay vì có một lẽ riêng mà không xuất bản, thành tiểu thuyết đăng dở dang nên phải in thành sách, sợ độc giả đợi chờ, và những tiểu thuyết về tâm lý như quyển TỐ TÂM này không nên để dở chừng câu chuyện. Ấy thế là TỐ TÂM ra đời. TỐ TÂM ra đời chắc có độc giả tự hỏi rằng người ta viết một quyển tiểu thuyết tất phải có một chút mục đích gì về luân lý vậy thì tâm lý tiểu thuyết có liên lạc gì vời đạo xử thế, cách làm người và câu chuyện là chuyện thuộc về ái tình, biết đã bổ ích gì cho giáo dục, đang lúc này bạn thiếu niên ta cần đem hết tâm hồn thờ một chủ nghĩa thiêng liêng về tương lai chủng tộc ?... Ấy đó là điều cần phải giải tỏ cùng độc giả trước khi xem đến quyển TỐ TÂM này Học thuyết ngày nay không phải là học thuyết tín ngưỡng cho những lý thuyết lập sẵn từ mấy muôn đời để lại cho kẻ hậu sinh, không ai dám xét đến, mà cũng không ai cần xét đến. Học thuyết ấy ông Descartes đã đánh đổ đi từ hơn ba trăm năm nay rồi. Học thuyết bây giờ bất cứ về môn nào cũng phải tìm đến nguyên ủy; phải dùng câu TẠI LÀM SAO, VĨ NHẼ GÌ để khảo sát lại những điều mà tự xưa ta vẫn công nhận là "bất dịch". Vậy thì luân lý học phải cần đến tâm lý học để xét những điều hành động, những trạng thái trong tâm trí loài người liên tiếp với nhau có mạch lạc, có luật pháp để cho nhà luân lý xét theo đó mà định phương châm, mà đặt những luật chung cho nhân đạo cũng như nhà giải phẫu tách bạch, những cơ quan của thân thể người để cho các y gia biết những bộ máy lưu hành mà chữa bệnh. Cho nên xét luân lý mà không biết tâm lý thì cũng như chữa bệnh mà không biết phủ tạng ở đâu. Vậy thì viết tâm lý tiểu thuyết tức là giải phẫu một câu chuyện đời khuất khúc éo le theo nguồn các luật của tâm lý để độc giả xem đến tự ngẫm nghĩ vào mình. Đại khái như nguyên nhân kia thì phải có kết quả nọ; tính tình ấy thì phải có hành động này Cho nên xem tâm lý tiểu thuyết phải nhận kỹ những điều phát động đó, phải trông rõ cái dở lẫn với cái hay, tức là những tính tình tương phản xô xát với nhau trong tâm trí con người ta một cách éo le phiền phức. Nếu xem chỉ xem cho biết chuyện thì không bổ ích gì mà có khi thủ hại, vì không phải là lối tiều thuyết chỉ rõ cái hay cái dở ra một cách nhất thiết, nghiễm nhiên là một ông thầy truyền phải làm điều này, phải tránh điều kia, mà nhiều khi không nói rõ tại sao mà làm, tại sao mà tránh. Tâm lý tiểu thuyết không phải là lối chuyện chỉ kết cấu ở cái hy vọng báo ứng, ở điều thưởng phạt huyền vi, để dạy người đời bằng cái họa phúc về việc lành, hay việc ác. Cho nên các độc giả không có lòng tín ngưỡng ấy không lấy làm thỏa óc, mà nhiều khi thủ ích gì. Những tiểu thuyết kết cấu như vậy không phải là không hay, xưa nay biết bao nhiêu quyển đã cảm hóa được lòng người nhờ những tấm gương sáng láng trong chuyện, nhưng ta cứ theo mãi một lối, tưởng cũng thành sáo cũ lắm rồi, mà lối dạy điều dở điều hay bằng cách "truyền lệnh" chỉ mới là một phương diện luân lý giáo dục mà thôi. ° ° ° Độc giả xem quyển TỐ TÂM xin nhớ là một quyển tâm lý tiểu thuyết, không phải là một tấm gương đúc sẵn cho người ta theo. Quyển TỐ TÂM chỉ tách bạch ra những điều éo le phiền phức của một thứ ái tình, ái tình viển vông khuất khúc, làm cho đôi lứa thiếu niên kia phải nhầm lỗi, nhầm lỗi mà không tự biết, để đến lụy mình mà phiền cho gia đình xã hội. Nhầm lỗi những gì cái nguyên nhân, năng lực kết qua ra làm sao ? Tác giả bày tỏ ra rất rõ. Tác giả đã chịu khó thăm dò ở đáy con sông tình kia mà cắm biển, nhắn cùng những bạn thiếu niên đương lảng vảng trên bờ sông, trong khi cần phải để tâm vào những chủ nghĩa cao xa khác, mấy chữ rằng ĐÂY À GHỀNH CAO, VỰC THẨM ! Ấy đó là công tác giả chép lại chuyện, mà chính đó là nơi độc giả phải lưu tâm. Còn về phần văn chương tư tưởng trong quyển TỐ TÂM này thì cái văn nghiệp của mấy lâu nay tác giả là ông Song An đã đủ giới thiệu cho ông rồi, tôi không phải bình phẩm. Sầm sơn Juillet 1922 LÊ HỮU PHÚC MẤY LỜI CỦA NGƯỜI CHÉP CHUYỆN Nhiều khi anh em ngồi đàm luận ve tân học ngày nay, ký giả thường nghe nói đến một bậc thanh niên tân tiến có tính tình, văn chương, tư tưởng, thường hay lạm dụng những tài liệu đó đem ra làm việc cho ái tình, ghẹo lòng người nhi nữ, vội thi hành những ý tưởng trong sách hay, những cảnh mình tưởng tượng ra. Có lúc cố ý mà làm, cũng nhiều khi làm mà không tự biết, miễn là tìm được nơi thí nghiệm ý tưởng của mình và lấy được lòng yêu của người mà thôi, nên xảy ra lắm tấn bi kịch, thiệt cho mình mà khổ cho người, quấy rầy đến gia đình, xã hội. Nguyên do những bực có văn chương tư tưởng như vậy, bên cái hy vọng to lớn về việc công ích, thường vẫn hay mơ màng những cảnh tuyệt vời của ái tình, cố tìm cho được một người cùng mình mà đi tới những cảnh mơ màng ấy, không nghĩ cho rằng phàm những cảnh viển vông phảng phất tự ta mơ tưởng mà vẽ ra trên đường đời cũng như giọt sương buổi sáng lóng lánh trên ngọn cây, như ánh sáng buổi chiều thướt tha trên đỉnh núi, xa trông thì đẹp lạ thường, nhưng tìm đến tận nơi thì tan đi hết, không còn thấy gì là đẹp nữa. Cho nên lúc hai người nam nữ rủ nhau mơ màng đi tìm những cảnh ấy chợt gặp một quãng gai góc đầy đường, rẽ nhau lạc lối; hoặc vì lứa đôi trắc trở với người biết trước, hoặc vì duyên nài phận ép với người đến sau, mà diễn nên bi kịch, bởi một nỗi tính tình không hợp với người đến sau đó, hay lòng đã đem gởi đi cho người biết trước kia rồi, không lấy lại được nữa, nên thất vọng, ngã lòng, điều đau đớn đưa ngay đến. Thường cứ bảo tại tạo hóa không cho hưởng hết những cuộc đặt ra để giữ người nhưng lấy lẽ phải mà xét thì phàm việc gì không thường tất không vững. Nếu người cùng mình đi thi hành điều mơ tưởng đó là một bậc thiếu nữ tầm thường, tính tình thấp hẹp, ý tưởng nhỏ nhen, để vào đâu cũng được gặp cảnh nào cũng xong, thì cái hại không là mấy, nhưng gặp một hạng thiếu nữ cũng thích văn chương, cũng có tư tưởng, đã xem được vài chục bộ tiểu thuyết tây đã viết được ít nhiều văn quốc ngữ, tính tình lại rất là đằm thắm, mà thường hay mơ màng những chuyện đâu đâu, ít khi nghĩ đến thực tình thế sự thì thật là bi một "mũi tên tình ái sát nhân" vì bao nhiêu tinh thần đã bị thu hết, bị thứ văn chương hay, tả những tính tình lai láng, bị những ý tưởng lạ bày ra lắm cảnh tuyệt vời, khéo lựa chiều mà dần dần gieo trong lòng người thiếu nữ một thứ tình mài rũa riêng vào một khuôn khổ. Ta nên biết, khi hai người nam nữ yêu nhau, đem đánh vào tinh thần vẫn đau lâu hơn đánh vào thể chất, vì lấy thể chất mà khiến thì cực nồng nàn, nhưng lại chóng tan, mà có thể lấy thể chất nọ thay thể chất kia được, vì thể chất thường giống nhau; tinh thần thì không thể ảnh hưởng tinh thần hành động chậm, nhưng ở lâu, dần dần mà thấm vào gan óc khó gỡ ra được, dù có được cũng để vết về sau, suốt đời cứ vơ vẩn bên mình mãi. Mới đây, ký giả nghe được câu chuyện riêng của bạn vừa kể lại mà bạn là vai chính trong chuyện này, chuyện rất hợp với điều quan sát kể trên kia, nên ký giả chép ra đây, có ý muốn bày ra trước mặt bạn thiếu nên một việc hiển nhiên của tâm tình, liên lạc với nhau, có nguyên nhân, có kết quả. Chuyện tức là một cuộc hành động của các nguồn tâm lý của ái tình, phát hiện ra ngoài rất hợp với nội dung người trong chuyện, vì lúc xét một việc e vế tâm lý phát hiện phải xét đến cả điều liên lạc chung quanh, đại khái như giáo dục ấy, tính chất ấy, tinh thần ấy Hành động đã hợp với nguyên nhân thỉ tất là phải theo vào một luật, mà việc bày ra không thể là việc lạ thường chỉ là một mối riêng trong một mối khác của tâm lý mà thôi, nên ký giả chép ra đây để các bạn thiếu niên xét đoán, có lẽ cũng bổ ích cho những lúc bạn thiếu niên tự xét đoán đến tính tình mình, tư tưởng mình. Sau nữa, ký giả chép lại chuyện gọi tỏ lòng thương đôi lứa thiếu mến xô nhau vào bể ái, lôi kéo nhau đến nỗi kẻ bị trọng thương, người không cần sống, để đời thiệt mất một người thiếu nữ chung tình. Phàm một người thiếu nữ đã có tính tình đằm thắm biết chịu thiệt mình để khỏi lụy đến người yêu, lại biết thương một bạn gái khác chính là người "kình địch vô tội" của mình là một hạng người ít có, thật đáng quý mà cũng đáng thương. Tính tình ấy dùng vào đâu cũng là bậc trên cả, đem dùng với nhà thì thành con hiếu, đem dùng với nước thì thành tôi ngay, đem dùng vào cảnh vợ chồng đẹp đôi thì thành vợ thuận, vợ thuận tức là mẹ hiền. Nhưng tiếc thay ! Chỉ vì quá mơ màng những ngoài vòng đời, lỡ lầm vào một cuộc tình ái, nên việc đời chếch lệch mà thành như mây tan, như khói tỏa, rút lại không được ích gì, cảnh huống ấy bọn thiếu niên nên lưu ý. Ký giả không có gì thoa vẽ, mà cũng không quen đem đạo đức bình luận ái tình, ký giả xét là xét cái tình trạng của lòng người, chép là chép cái hành động của tâm lý, còn lý luận luân lý phẩm bình xin để phần dư luận. Ký giả chưa đến tuổi biết sáng tạo ra người trong truyện thì chỉ chép lại chuyện là hơn; nếu có bạn nào quá nghiêm mà trách ký giả sao tuổi còn non, người còn trẻ đã vội đem tách bạch những nỗi éo le bí mật của ái tình mà bày cả ra đây thì ký giả xin thưa rằng nếu những điều quan sát và lý luận kể trên kia là đúng thì lời trách ấy quá nghiêm, nếu mà sai, thì xin biết cho rằng ký giả vì những điều quan sát đó mà chép. Aout 1922 HOÀNG NGỌC PHÁCH → Chương 1
skip_previous skip_next replay_30 forward_30 volume_up volume_down volume_off speed ondemand_video description view_headline Tác giả Hoàng Ngọc Phách xuất thân trong một gia đình có truyền thống hiếu học, yêu nước, cha ông từng tham gia vào phong trào Cần Vương. Thuở nhỏ, ông theo học chữ Hán rồi học trường Pháp Việt nên trong những tác phẩm của nhà văn này, chúng ta sẽ thấy tác giả khá chuộng dùng từ Hán Việt. Ngoài thời gian sáng tác và dạy học, Hoàng Ngọc Phách còn tổ chức những buổi diễn thuyết và tổ chức đội kịch. Một trong những học trò được ông dìu dắt trong ngành nghệ thuật sân khấu chính là tác giả Thế Lữ. Hoàng Ngọc Phách sáng tác Tố Tâm khi ông còn khá trẻ, mới 23 tuổi, cùng lúc ông hoàn thành năm cuối khóa tại trường Cao đẳng Sư phạm, ban văn chương. Tố Tâm được coi là cuốn tiểu thuyết hiện đại đầu tiên của Việt Nam, mở đầu cho những tác phẩm viết bằng chữ Quốc ngữ. Hoàng Ngọc Phách
Tố tâm của tác giả Hoàng Ngọc Phách là tiểu thuyết Quốc ngữ đầu tiên ở miền Bắc Việt Nam. Tuy là một tác phẩm tiểu thuyết diễm tình, nhưng Tố Tâm mang trong nó những giá trị hết sức to lớn về phát triển chữ Quốc ngữ và phản ánh bối cảnh xã hội đương thời. Nhưng việc bàn luận về giá trị hàn lâm của Tố Tâm hãy để lại cho giới nghiên cứu, bài viết này chỉ đứng ở tư cách của một người đọc và đơn thuần cảm nhận quyển tiểu thuyết ấy bằng trái tim. Cốt truyện của Tố Tâm kể về cuộc gặp gỡ và yêu đương giữa Nhà văn Đạm Thủy và Lan được Đạm Thủy đặt cho bút danh là Tố Tâm. Tố Tâm đã yêu Đạm Thủy từ thuở hai người chưa gặp mặt, từ thuở nàng chỉ mới đọc được những vầng thơ, những câu viết của anh từ sách báo. Thế rồi định mệnh xui khiến, chú của nàng nhặt được chiếc ví đánh rơi của Đạm Thủy, hai người có cơ hội tương kiến. Bằng tình yêu vừa cháy bỏng vừa đè nén của mình, Tố Tâm đã khiến cho Đạm Thủy yêu nàng. Tình yêu tâm đầu ý hợp của họ ngày một quyến luyến, nhưng cả hai đều biết đó là một tình yêu vô hy vọng. Bởi lẽ, Đạm Thủy đã có hôn phối do gia đình sắp đặt từ trước và Tố Tâm cũng sớm rõ điều đó. Sau bao nhiêu giằng vặt, đớn đau giữa tình yêu và vận mệnh, nàng rốt cuộc buông tay. Nàng chấp nhận rời bỏ người mình yêu suốt cuộc đời, để kết hôn với một người chưa từng gặp mặt trước kia, theo ý muốn của mẹ. Đúng một tháng sau ngày lấy chồng, Tố Tâm chết. Nàng đã bỏ mình trong nỗi tương tư của ái tình. Câu chuyện kết lại bằng vết thương lòng của Đạm Thủy. Xem thêm những tác phẩm “Việt Nam danh tác” Ai hát giữa rừng khuya – Gương mặt lạ trong Việt Nam danh tác Số đỏ Đứa con đáng tự hào của “Ông vua phóng sự đất Bắc” Truyền kì mạn lục Chuyện về người con gái Nam Xương Chân tình Tình yêu của Tố Tâm rất đặt biệt. Đó là tình yêu đơn thuần xuất phát từ sự đồng điệu của tâm hồn. Tố Tâm yêu Đạm Thủy từ lời văn của anh, dù chưa từng gặp mặt, chưa từng biết hoàn cảnh hay xuất thân của anh. Tình yêu trong veo không tỳ vết ấy giống như một viên ngọc quý giữa thời đại Âu Tây chật vật lúc bấy giờ. Sau khi hai người gặp gỡ, với Tố Tâm ái tình trong lòng chẳng khác gì một loại thuốc phiện, cứ ngày một tăng lên không có biện pháp dừng lại. Nàng bỏ mặc cả thế tục, bỏ mặc cả cuộc đời mình, chỉ để được yêu một người con trai, mà đời này đã định trước là không thể vì nàng. “Em chỉ buồn vì một nỗi em quấy rối lòng anh và để phiền đến người sẽ cùng anh nên gia thất. … Em vẫn tự hiểu rằng cuộc đời của em là đời vẩn vơ, ái tình của em là ái tình vô hy vọng…” Màn độc diễn của trái tim tình si Tuy Tố Tâm được viết bằng giọng kể của Đạm Thủy, và trong giọng kể ấy tác giả vẫn đang thể hiện tình yêu đau đớn của Đạm Thủy dành cho Tố Tâm, nhưng xuyên suốt cả câu chuyện tình vô vọng kia Tố Tâm mới chính là kẻ “độc vũ” trong điệu múa của riêng mình. Bởi lẽ tình yêu của Đạm Thủy quá đỗi lí trí, sợi dây ràng buộc anh với trách nhiệm, với lễ giáo gia phong quá chắc chắn. Nếu ở đây nói về một mối tình si mù quáng thì có lẽ Đạm Thủy là người ngoài cuộc. Tất cả éo le, được mất của ái tình đổ hết lên phận người con gái Tố Tâm. Nàng ray rứt giữa chọn lựa tình yêu hay hiện thực. Nàng bội bạc tất cả chọn tình yêu, rồi lại sầu đau trước áp lực của hiện thực. Thật ra dù là người nói lời giã biệt với Đạm Thủy, nhưng Tố Tâm chưa bao giờ thôi lựa chọn tình yêu, nàng chẳng qua bị hiện thực đánh gục đến không cách phản kháng. “Em chịu tội vô tình cùng anh vậy, nhưng trong lòng trượng phu, quân tử có xá chi cái thân phận liễu bồ này. Tâm sự em bây giờ có hoa đèn kia biết mà chắc anh cũng thấu hết rồi… em chỉ muốn để đau đớn ngậm ngùi một mình mà thôi.” Xem thêm Làm đĩ Tiếng chuông cảnh tỉnh về giáo dục giới tính Sống mòn Thiên tài đặc tả ngòi bút thiên tài Bến không chồng “Hòn vọng phu thời hiện đại Cánh hoa sa mưa Tố Tâm mang theo tất cả nỗi tương tư và cô đơn mà chết đi. Nàng bỏ mình trong mối chân tình không bến đỗ, nhưng lại chưa từng oán hờn hay hối hận. Một mỹ nhân thanh thuần, lương thiện, lại tài năng như thế, sau một hồi yêu đương điên đảo, chỉ còn lại nấm đất tàn lạnh lẽo, chẳng biết có người đoái hoài hay không. Từ đầu đến cuối, Tố Tâm chưa hề làm sai, mà cái sai chính là cả kiếp người của nàng. Tình yêu đầy kiên cường và chấp nhất đó, trái tim chân thành và mãnh liệt đó, là lạc loài giữa thế giới khắc nghiệt lúc bấy giờ. “Tôi cứ ngoái đầu lại chỗ mộ nàng cho đến khi khuất mấy hàng tre không trông được nữa. Trong lòng nghĩ rằng, sau lúc tôi thăm có ai đến thăm nàng nữa không? Mẹ nàng thì già, em nàng còn dại, người tân lang của nàng có thật là người biết thương nàng không? Rồi đây đường sá xa xôi, mỗi ngày một nhạt, có ai viếng thăm nàng luôn mà đem tấm lòng ấp lấy nấm mộ kia cho khỏi lạnh lùng vắng vẻ, hay rồi cũng dễ đùn cỏ lấp, bốn mùa mưa gió giãi giầu mà thôi.” Xem thêm Mẫu Thượng ngàn Bước ngoặt trong sự nghiệp cầm bút của nhà văn Nguyễn Xuân Khánh Tố Tâm của tác giả Hoàng Ngọc Phách là một tiểu thuyết tâm lí đáng đọc. Ngoài những giá trị bất diệt với lịch sử, nó còn mang trong mình các giá trị nhân sinh sâu sắc về tình yêu và cả tình người. Si Li Nếu bạn thấy bài viết này hay, xin ủng hộ team bằng cách dành thêm một giây để click vào quảng cáo. Chỉ 1s thôi, nhưng là cách tuyệt vời để duy trì blog mãi mãi
Trong lịch sử văn học Việt Nam, thập kỷ 20 của thế kỷ XX có một vị trí vô cùng trọng đại. Đó là khoảng thời gian đệm tích tụ năng lượng cho một cuộc nhảy vọt, là mối giao thoa văn hoá Đông - Tây kim cổ, là thời điểm diễn ra cuộc tranh giành kịch liệt giữa cái cũ - vốn đã tồn tại lâu trong quá khứ với cái mới - đang được du nhập ồ ạt từ bên ngoài vào. Và đây cũng là lúc nền văn học Việt Nam đang bước những bước dài để chuyển mình từ phạm trù trung đại sang phạm trù hiện đại mà dấu hiệu rõ nhất là tiểu thuyết “Tố Tâm”, một điểm mốc đặc biệt trên hành trình phát triển của văn học và tiểu thuyết Việt Nam hiện đại. NỘI DUNG A. MỞ ĐẦU 1 1. Lý do chọn đề tài 1 2. Lịch sử vấn đề nghiên cứu 2 3. Phương pháp nghiên cứu 5 4. Giới hạn đề tài 5 5. Nhiệm vụ khoa học 6 B. NỘI DUNG 7 Chương I Về tiểu thuyết và lịch sử tiểu thuyết 7 Thể loại tiểu thuyết 7 Tiểu thuyết trong lịch sử văn học Thế giới - Việt Nam 8 Khái niệm tiểu thuyết hiện đại 14 Tiểu thuyết hiện đại 14 Khái quát các chặng đường phát triển của tiểu thuyết hiện đại từ đầu thế kỷ XX đến 1945 16 Chương 2 "Tố Tâm" nhìn từ góc độ thể loại tiểu thuyết 22 Giới thiệu khái quát về Hoàng Ngọc Phách và "Tố Tâm" 22 Về Hoàng Ngọc Phách 22 Đề tài - chủ đề - nội dung tư tưởng của "Tố Tâm" 23 "Tố Tâm" với các đặc trưng thể loại tiểu thuyết 33 "Tố Tâm" tiếp cận thực tại qua góc nhìn đời tư 34 Chất “văn xuôi” trong tiểu thuyết "Tố Tâm" 38 Nhân vật trong tiểu thuyết "Tố Tâm" là những con người nếm trải 41 "Tố Tâm" chứa đựng nhiều yếu tố ngoài cốt truyện 44 Thành công và vị trí của "Tố Tâm" như một tiểu thuyết hiện đại 47 Chương 3 "Tố Tâm" với sự phát triển tiểu thuyết hiện đại từ sau 1932 - 1945 51 "Tố Tâm" với tiểu thuyết lãng mạn “Tự Lực văn đoàn” 51 "Tố Tâm" với tiểu thuyết hiện thực phê phán 56 C. KẾT LUẬN 64 TÀI LIỆU THAM KHẢO 66 Tài liệu này do thành viên có TK Facebook Linhh Tâmm sưu tầm và đóng góp cho thư viện. Thay mặt BQT EBOOKBKMT mình xin chân thành cảm ơn bạn rất nhiều Mọi đóng góp cho thư viện, các bạn hoàn toàn có thể gửi trực tiếp về email của Admin nguyenphihung1009 hoặc inbox qua Facebook Thân! LINK DOWNLOAD Trong lịch sử văn học Việt Nam, thập kỷ 20 của thế kỷ XX có một vị trí vô cùng trọng đại. Đó là khoảng thời gian đệm tích tụ năng lượng cho một cuộc nhảy vọt, là mối giao thoa văn hoá Đông - Tây kim cổ, là thời điểm diễn ra cuộc tranh giành kịch liệt giữa cái cũ - vốn đã tồn tại lâu trong quá khứ với cái mới - đang được du nhập ồ ạt từ bên ngoài vào. Và đây cũng là lúc nền văn học Việt Nam đang bước những bước dài để chuyển mình từ phạm trù trung đại sang phạm trù hiện đại mà dấu hiệu rõ nhất là tiểu thuyết “Tố Tâm”, một điểm mốc đặc biệt trên hành trình phát triển của văn học và tiểu thuyết Việt Nam hiện đại. NỘI DUNG A. MỞ ĐẦU 1 1. Lý do chọn đề tài 1 2. Lịch sử vấn đề nghiên cứu 2 3. Phương pháp nghiên cứu 5 4. Giới hạn đề tài 5 5. Nhiệm vụ khoa học 6 B. NỘI DUNG 7 Chương I Về tiểu thuyết và lịch sử tiểu thuyết 7 Thể loại tiểu thuyết 7 Tiểu thuyết trong lịch sử văn học Thế giới - Việt Nam 8 Khái niệm tiểu thuyết hiện đại 14 Tiểu thuyết hiện đại 14 Khái quát các chặng đường phát triển của tiểu thuyết hiện đại từ đầu thế kỷ XX đến 1945 16 Chương 2 "Tố Tâm" nhìn từ góc độ thể loại tiểu thuyết 22 Giới thiệu khái quát về Hoàng Ngọc Phách và "Tố Tâm" 22 Về Hoàng Ngọc Phách 22 Đề tài - chủ đề - nội dung tư tưởng của "Tố Tâm" 23 "Tố Tâm" với các đặc trưng thể loại tiểu thuyết 33 "Tố Tâm" tiếp cận thực tại qua góc nhìn đời tư 34 Chất “văn xuôi” trong tiểu thuyết "Tố Tâm" 38 Nhân vật trong tiểu thuyết "Tố Tâm" là những con người nếm trải 41 "Tố Tâm" chứa đựng nhiều yếu tố ngoài cốt truyện 44 Thành công và vị trí của "Tố Tâm" như một tiểu thuyết hiện đại 47 Chương 3 "Tố Tâm" với sự phát triển tiểu thuyết hiện đại từ sau 1932 - 1945 51 "Tố Tâm" với tiểu thuyết lãng mạn “Tự Lực văn đoàn” 51 "Tố Tâm" với tiểu thuyết hiện thực phê phán 56 C. KẾT LUẬN 64 TÀI LIỆU THAM KHẢO 66 Tài liệu này do thành viên có TK Facebook Linhh Tâmm sưu tầm và đóng góp cho thư viện. Thay mặt BQT EBOOKBKMT mình xin chân thành cảm ơn bạn rất nhiều Mọi đóng góp cho thư viện, các bạn hoàn toàn có thể gửi trực tiếp về email của Admin nguyenphihung1009 hoặc inbox qua Facebook Thân! LINK DOWNLOAD
Tố tâm– xuất bản năm 1925 của Hoàng Ngọc Phách
tiểu thuyết tố tâm